BIỂN – SÓNG và EM
Anh này
Đừng bao giờ anh tin vào lời của sóng
Mà hãy nhìn sâu vào đáy mắt em đây
Anh sẽ thấy tận cùng biển cả
Chẳng con sóng nào khao khát bằng em.
Ở ngoài kia anh sẽ thấy biển đêm màu đen
Nhưng trong mắt em anh sẽ thấy biển xanh vời vợi
Và nữa… những chiều nơi khơi xa ngóng đợi
Về bên em anh sẽ thấy biển thật gần.
Về bên em đi, anh sẽ thấy biển đẹp muôn phần
Đừng ngụp lặn ngoài kia giữa bão bùng sóng cả
Em sợ những lúc yếu lòng đôi tay anh rệu rã
Buông ngã mái chèo trước sóng cả lênh đênh…!
Hãy tin em đi anh, biển ngoài kia dẫu có mông mênh
Nhưng ở bên anh biển làm sao dịu dàng bằng trái tim em được
Và nữa… Hãy tựa vào vai em để nghe bình yên chẳng bao giờ đổi khác
Vẫn biết rằng giữa muôn trùng khơi xa có vô vàn con sóng lạc
Nhưng hãy tin rằng
Em – Bờ cát vẫn dịu dàng sau muôn vàn con sóng lạc ngoài kia…
Phương Ngô